Thời gian này nhiều người hỏi mình không ở cữ à mà đã làm việc. Mình trả lời có 2+1 đứa con rồi còn ở cữ gì nữa ^^ Hai cô công chúa nhỏ với dự án Mẹ Việt Blog chiếm trọn vẹn niềm say mê mỗi ngày của mình. Ngày hôm nay mình sẽ chia sẻ cùng các mẹ về chủ đề rất hot này – Có nên đi làm khi con còn nhỏ?? Thời điểm sau sinh là thời điểm rất nhạy cảm. Không chỉ là việc thay đổi môi trường của cả gia đình. Mà còn ảnh hưởng tới công việc, sự nghiệp của biết bao bà mẹ. Trong số các mẹ đang đọc bài chia sẻ của mình. Có bao nhiêu mẹ đã thay đổi công việc sau khi sinh con? Có nhà nào bé khóc khi mẹ đi làm dẫn đến mẹ phải nghỉ dài hạn chăm con? Hay chuyển sang đầu tư đi học để về làm công việc phù hợp với “sự nghiệp bỉm sữa” của mình không?
Tâm lý chung của các mẹ sau sinh chắc mẹ nào cũng biết. Đó là nghiện con ghê gớm. Suốt ngày chỉ muốn quấn quýt bên con: nào cho con ăn, ru con ngủ, thay tã cho con, vui chơi đùa nghịch cùng con… Việc gì cũng muốn tự mình làm. Một phần nghiện con, một phần tâm lý không yên tâm khi người chăm con không phải là mình. Phải không các mẹ :)
Chính vì tâm lý đó, cộng thêm “điều kiện thuận lợi” như chồng hoặc bố mẹ động viên: Thôi cháu nó còn nhỏ con nghỉ thêm chăm cho con 1-2 tuổi cưng cứng đã rồi hãn đi làm. Cứ như vậy làm mẹ băn khoăn có nên đi làm sớm sau sinh?? Không biết bao nhiêu bà mẹ đã mềm lòng mà nghỉ dài hạn chăm con như vậy nhỉ. Một năm, hai năm, con đầu vừa đủ cứng cáp, lại tới đứa thứ hai ra đời. Mẹ lại “ráng” thêm một năm, hai năm nữa. Thấm thoắt chẳng mấy mà 5 năm thanh xuân của mẹ trôi qua nhanh cái vèo như thế.
Mình có điều kiện tiếp xúc, gặp gỡ nhiều mẹ từ khi mang bầu. Trong đó không ít mẹ còn xác định nghỉ từ lúc biết tin mình có bầu để chăm sóc con từ trong bụng được tốt nhất. Thật là một điều kiện mà nhiều mẹ khao khát, ước ao…
Nghỉ hẳn ở nhà trông con, thực sự là một điều kiện lý tưởng với các mẹ cho con ti mẹ hoàn toàn. Mẹ được ôm con tu ti bất cứ khi nào con thích. Không phải lo lắng lịch kịch hút sữa tại công ty. Không phải tập cho con bú bình từ sớm.
Rồi mẹ được tha hồ triển khai phương pháp ăn dặm hiện đại, khoa học nào đó mẹ đã dày công nghiên cứu. Được tự tay chăm chút từng bữa ăn, giấc ngủ không chỉ của con mà còn của cả anh chồng yêu quý. Người đã gánh trên vai trọng trách to lớn – trụ cột kinh tế của cả gia đình để mẹ được toàn tâm toàn ý chăm con.
Mẹ có thời gian để đọc thêm sách nuôi dạy con. Tự mình tương tác, hướng dẫn con chơi học. Thời gian của mẹ dành hết cho con vì thế mẹ có thể kiên nhẫn dạy con từng chút một. Mẹ gần như bắt trọn tất cả những khoảnh khắc đáng yêu, những cột mốc quan trọng trong cuộc đời con. Thật là tuyệt phải không các mẹ!
Nghỉ việc ở nhà làm mẹ toàn thời gian, thế giới của mẹ thu bé lại vừa đúng bằng một cô bé, cậu bé. Niềm vui của mẹ xoay quanh niềm vui của con thơ, của anh chồng. Vui khi chồng con vui, buồn khi chồng con buồn. Còn cảm xúc thực sự của mẹ thì sao? Mẹ yêu chồng, thương con, hy sinh cho gia đình. Nhưng có bao giờ mẹ nghĩ có phút giây nào trong ngần ấy thời gian mẹ dành để yêu thương bản thân mình hay không?
Nghỉ việc ở nhà, có bao giờ mẹ nhớ thế giới nhiều màu sắc ngoài kia. Có bao giờ mẹ nhớ về những ước mơ còn dang dở… Có thể bây giờ mẹ chưa nhớ, nhưng 5 năm nữa, 10 năm nữa thì sao??? Liệu lúc đó mẹ còn cơ hội để nhớ, để theo đuổi???
Nghỉ việc ở nhà chăm con liệu có toàn là niềm vui. Mẹ có nghĩ sẽ có lúc đầu bù tóc rối, cáu kỉnh mà gắt với chồng rằng: anh có ở nhà chăm con đâu mà biết. @@
Nghỉ việc không đi làm, mẹ có bao giờ bị phụ thuộc về kinh tế. Mình nhớ tâm sự rất thật của một chị bạn. Xin mượn lời chị ấy:
“Cho mình tâm sự với Thuần một chút nha. Mình sinh năm 90, học sư phạm nhưng không yêu nghề nên không muốn đi dạy. Rồi mình ra trường lấy chồng được gọi là đại gia, nhà lầu xe hơi. Nhưng 8 năm trời luôn sống trong cảnh phụ thuộc nhà chồng, phải xin mẹ chồng tiền, xin chồng tiền. Bị chồng nói những lời thực sự rất tổn thương. Đã vậy mình lại có 3 con nhỏ. Giờ thì trong người không có gì, tài chính không, kiến thức không… Có thể là vì tự ti nên mình hay suy nghĩ nhiều. Mình rất khao khát tìm một công việc online để có thể chủ động thêm về tài chính…”
Đúng là mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh. Không phải gia đình nào cũng có đủ điều kiện để vợ có thể được ở nhà chăm con như chị ấy. Nhưng các mẹ cũng có thể thấy, ở cái điều kiện “tốt” như vậy. Mà sự thực bên trong cũng không phải như người ngoài chúng ta thường thấy…
Mẹ có bao giờ tự hỏi, liệu mẹ đằng đẵng cả ngày bên con có thực sự tốt?? Đúng là không gì hạnh phúc bằng bố mẹ có thể dành nhiều thời gian chơi với con, cùng con khôn lớn. Nhưng mẹ ở nhà suốt ngày với con. Liệu con có cơ hội được trải nghiệm cảm giác mong chờ mẹ đi làm về. Có câu nói “mong như mong mẹ về chợ” – ai đã trải qua mới thấm cái cảm giác mong nhớ mẹ như nào và cái cảm giác vỡ òa sung sướng khi mẹ về – cái sự sung sướng ấy nó mới “đã” làm sao. Đó không chỉ là niềm vui khi được gặp mẹ sau cả ngày dài xa cách, mà còn là sự rèn luyện để con ngày một trưởng thành.
Mẹ có đi làm con mới biết được giá trị khi được mẹ chơi cùng, mới biết trân trọng và yêu thương mẹ của mình. Thực tế có nhiều lắm, những bà mẹ than rằng mình vất vả vì con như vậy mà giờ nó lớn, nó chẳng biết gì tới sự hy sinh của mẹ. Thật buồn nhưng ngẫm lại cũng có một phần do sự hy sinh quá mức của mình, mẹ nhỉ…
Gần 5 năm về trước, mình cũng may mắn đã từng được lựa chọn và trải nghiệm. Tính chất công việc của mình là làm online tại nhà. Tự do và quyền tự quyết trong tay mình. Không có công ty hay ông sếp nào áp lực. Nhưng công việc đó đòi hỏi thức khuya dậy sớm và sự tập trung cao độ trước máy tính. Vì vậy sau sinh bé thứ nhất mình đã đề xuất với chồng, cho em TOÀN TÂM TOÀN Ý CHĂM CON đi anh??? Mắt chớp chớp cộng với đứa con bé bỏng đáng yêu. Chồng mình mỉm cười và đồng ý: Ok, để anh lo!!!
Một tuần trôi qua, một tháng trôi qua, rồi tới tháng thứ 2… Cái con người ham việc trong mình trỗi dậy. Mình nhớ cái cảm giác bận rộn khi làm việc. Mình nhớ những đêm cùng đồng đội thức trắng lo dự án. Mình nhớ cảm giác tự tin khi giải quyết được khó khăn trong công việc. Đã rất lâu rồi mình không có cảm giác sướng phát điên khi đạt được thành công dù nhỏ thôi. Mình không thể dối lòng là mình có cảm giác trống trải, hụt hẫng khi không có công việc, đồng đội.
Mình nhớ những ước mơ, hoài bão dang dở. Đợi khi con cái lớn mình mới thực hiện ư? Liệu lúc đó mình còn đủ tinh thần và nhiệt huyết để biến ước mơ thành sự thật không? Mình sợ nhất là cảm giác hối hận, tiếc nuối những thứ mình có thể làm nhưng không làm. Vì vậy, mình đã xốc lại tinh thần, tuyên bố với chồng vợ sẽ trở lại học tập và làm việc. Để rồi hôm nay khi nhìn lại những kiến thức về sức khỏe, nuôi dạy con. Mình lại nở một nụ cười xen lẫn với cảm xúc may mắn của sự chọn lựa đúng đắn!!!
Những gì mình chia sẻ ngày hôm nay, hay tất cả các bài chia sẻ của mình trên Blog Mẹ Việt không phải để tranh luận, chỉ trích, phê phán bất kỳ một ai. Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, lựa chọn là ở trong tay các mẹ. Mình chỉ mong muốn, qua mỗi bài viết có thể đưa đến bạn đọc một góc nhìn đa dạng hơn về cuộc sống…
Thật sự bạn bè mình, những người mình hay tâm sự cùng đa phần là đều chật vật đi làm lại sau sinh. Thậm chí đi làm lại từ rất sớm, con 4 tháng mẹ đi làm lại rồi. Đi làm lại có nhiều khó khăn, vất vả. Các mẹ hay ước rằng được bỏ lại tất cả, chỉ mong sao được ở nhà tự mình chăm con!!!
Vì vậy mình luôn ấp ủ có thể chia sẻ phần nào cùng các mẹ. Mình chỉ muốn đưa đến một góc nhìn sâu sắc hơn. Để các bạn đỡ cái ao ước, đỡ cái giá như. Vì cái các bạn ao ước, cái các bạn giá như kia nó không chỉ là màu hồng đâu ^^
Và mình cũng rất mong được lắng nghe tâm sự, chia sẻ của các mẹ về những khó khăn khi bắt đầu đi làm lại. Trong bài tiếp theo, mình sẽ chia sẻ kinh nghiệm mẹ đi làm sau sinh để giúp các mẹ tìm ra giải pháp tối ưu hơn. Luôn có cách để cân bằng giữa công việc và gia đình, trách nhiệm làm mẹ, mẹ nhé ^^
Yêu thương các mẹ thật nhiều!